Dành đôi chút thời gian vệ sinh cá nhân, chúng tôi mỗi người một tay lại nhóm lửa, đun nước, pha trà, cafe, những việc cơ bản của “phượt thủ” khi đi rừng. Do ngày thứ 2 di chuyển không quá căng nên chúng tôi có nhiều thời gian nhâm nhi trà, cafe và trò chuyện. Tôi rất thích chia sẻ của một thành viên: “Nhớ lúc cầm vắt cơm nắm khi mệt lả mà lòng rưng rưng. Húp bát súp nóng khi hơi lạnh ùa về mà tỉnh cả người hay chia nhau lương khô và cafe sáng giữa rừng. Thích mê!”.
Quả thực chúng tôi đều “Thích mê” những khoảnh khắc quý giá đó.
Bữa sáng trên đỉnh “Đại ngàn ngựa trắng”
Sau khoảng thời gian thi vị với trà, cafe, chúng tôi gói gém đồ đạc rời trại và mỗi người không quên mang theo chiếc ghế du lịch, đồ vật mà ban tổ chức thông báo cần thiết cho ngày thứ 2.
Ba-lô khoác, ghế vác trên vai, chúng tôi đùa nhau “mình giống như một đoàn quay phim thực thụ” và bắt đầu trekking đến đỉnh “Đại ngàn ngựa trắng”, nơi có Hải Vọng Đài mà nhiều dân phượt chia sẻ “ở đây bạn vừa có thể cảm nhận được sự mát lạnh của gió núi, vừa tận hưởng được hương vị đậm đà của gió biển”.
Mất nửa tiếng đi bộ, chúng tôi đặt chân đến Hải Vọng Đài trên đỉnh Bạch Mã với đô cao hơn 1.400m so với mực nước biển. Ngoài tên gọi "Đại ngàn ngựa trắng", nhiều du khách đã ưu ái dành tặng cho Bạch Mã những cái tiên khác như: non thiêng Bạch Mã, Đà Lạt của miền trung. Núi Bạch Mã nằm nép mình bên dãy Trường Sơn trông giống như một con ngựa bạch duỗi chân hướng ra biển mênh mông.
Truyền thuyết kể rằng ngày xưa, các vị tiên thường cưỡi ngựa trắng xuống núi Bạch Mã đánh cờ. Khi các tiên ông ngồi tỉ thí, ngựa mải mê tìm cỏ non tơ. Đợi ngựa không được, các tiên ông phải bay về trời. Đàn ngựa ngơ ngác, lang thang khắp núi, hóa thành những đám mây hệt như ngựa trắng, quanh năm chờ chủ ở Bạch Mã.
Chúng tôi không quên lưu lại những bức ảnh để đời [/i]
Dùng bữa sáng ngay trong Hải Vọng Đài, ngắm tứ bề của Bạch Mã, cảnh núi non trùng điệp, hùng vĩ, xa xa là thành phố Huế ẩn hiện, những con đường ngoằn nghèo, những nếp nhà nhỏ thấp thoáng giữa màu xanh trập trùng. Và tất nhiên, chúng tôi không quên lưu lại những bức ảnh để đời trước khi trở lại với dàn xe “Mẹc” để tham gia vào thử thách tiếp theo.
Thử thách tinh thần đồng đội
Tạm biệt Bạch Mã, chúng tôi bắt đầu di chuyển đến một bãi biển hoang sơ thuộc vịnh Lăng Cô (Huế), nơi ban tổ chức đã “bài binh bố trận”, sẵn sàng chào đón đoàn.
Theo thể lệ, chúng tôi sẽ tham gia vào thi tiếp sức 4 môn phối hợp: chạy bộ, đi xe đạp địa hình, chạy mô-tô và cuối cùng là chạy ôtô, nhưng không phải trên những địa hình bằng phẳng mà trên cát, một thử thách thực sự.
5 đội nhanh chóng phân chia đội hình cũng như lựa chọn thế mạnh của từng thành viên để có thể hoàn thành tốt các thử thách. Phần chạy bộ và đi xe đạp địa hình không làm khó người chơi, nhưng chạy mô-tô thì không hề đơn giản và đây cũng là phần tốn nhiều thời gian nhất của mỗi đội.
Ở phần cuối cùng, người chơi phải lái chiếc Mercedes-Benz GLA 250 4MATIC 2018 chinh phục địa hình cát. Tất nhiên, trước đó, ban tổ chức đã mời các thành viên lên chiếc G-Class đi trước một vòng để nắm rõ đường đi.
Nguyên tắc để chạy tốt trên địa hình cát trước tiên là cần hạ áp suất lốp, tiếp đến là không dùng phanh trong khi di chuyển và khi sa lầy, tuyệt đối không cố thoát bởi bánh xe sẽ càng cày sâu. Dù thử thách khá khó khăn, nhưng GLA 250 4MATIC vẫn cùng người chơi vượt qua dễ dàng.
Kết thúc cuộc thi tiếp sức, chúng tôi đã có thêm những kinh nghiệm quý báu khi chạy xe trên địa hình cát.
Trải nghiệm đặc biệt “SUVenture Safari”
Dường như thử thách tiếp sức chưa đủ khiến chúng tôi phấn khích, ban tổ chức thông báo sẽ có thêm một cung “SUVenture Safari” cho chúng tôi trải nghiệm. Quả thực, việc leo lỏi qua những con đường nhỏ với nền cát và cây cỏ rậm rạp khiến cả đoàn vô cùng thích thú. Thêm một kỹ năng người tham gia học được là căn góc lái và đặt bánh chính xác.
Kết thúc cung safari, chúng tôi đến với một bãi biển tuyệt đẹp. Dàn đội hình để lưu lại khoảnh khắc ý nghĩa, chúng tôi được ban tổ chức thông báo có 2 cách để về điểm nghỉ: một là quay lại đường cũ, hai là chạy dọc bờ biển và không quên kèm theo cảnh báo nếu sa lầy, chúng tôi sẽ phải tự đi bộ về khách sạn.
Cảnh báo từ ban tổ chức là không thừa, bởi đi trên cát chỉ cần sai sót nhỏ là xe sẽ bị lầy. Tuy nhiên, do đã có kinh nghiệm nên hầu hết các xe đều về điểm tập kết an toàn và cái cảm giác băng băng và trượt trên bờ biển thực sự “đã”. Mặc dù vậy, vẫn có thành viên đã cần tới sự hỗ trợ đặc biệt từ G-Class để có thể về đích.
Chúng tôi khép lại SUVenture Xtreme - cuộc phiêu lưu kỳ lạ - bằng một bữa tiệc ấm cúng, thân tình trong tiếng nhạc du dương. Và có lẽ với nhiều trong đoàn, đây là chuyến đi nhiều cảm xúc nhất với những khoảnh khắc vui sướng, hạnh phúc khó có thể cắt nghĩa.
Còn với tôi, tôi thấy mình thực sự may mắn và xin kết bằng câu tôi đọc được trên tạp chí Heritage: "Thứ duy nhất khiến bạn cảm thấy GIÀU CÓ hơn khi phải trả tiền, ĐÓ LÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI".
Hoàng Tuấn (forum.autodaily.vn)
ảnh: Lê Hùng