lehung-autodaily
Administrator
Chúng tôi vẫn cứ tự gọi mình là những kẻ lữ hành. Một năm bao nhiêu tháng là bằng đấy cuộc hành trình với xe. Vào Nam, ra Bắc; lên rừng, xuống biển… đủ cả, nhưng chẳng có nơi nào như Hà Giang lại khiến chúng tôi quay lại nhiều đến thế, chẳng có nơi nào lại khiến mỗi lần đi là một lần háo hức đến thế.
Đã có cả thảy 6 lần chúng tôi đến với 4 huyện vùng cao của Hà Giang. Những cái tên nghe heo hút xa lạ như Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn, Mèo Vạc giờ thấy gần gũi quen thuộc nhường nào. Là một ekip chuyên thử xe và viết về xe, chúng tôi đã có dịp ngồi sau tay lái của những Ford Escape, Mercedes GLK, những Ranger, Hilux hay Nissan Navara… Mỗi chuyến đi là một trải nghiệm mới. Mỗi chuyến đi là một khám phá mới về những “người bạn đồng hành”.
Toyota Fortuner là dòng thể thao đa dụng 7 chỗ, động cơ xăng có dung tích 2.7 lít, 4WD. Chừng đó thôi cũng đủ khiến chúng tôi lựa chọn chiếc xe này trong cuộc hành trình qua nhiều loại địa hình như vùng núi Hà Giang.
Những phút giây tận hưởng
Chúng tôi rời Hà Nội trong cái giá buốt của mùa đông vẫn còn rơi rớt lại. Cái lạnh thấu xương đúng đợt mưa phùn triền miên ở miền Bắc chẳng ngăn được những trái tim nóng hổi, những đôi chân muốn bước tới. Từ Hà Nội chạy dọc theo quốc lộ số 2, qua Vĩnh Phúc, Phú Thọ, Tuyên Quang, hướng lên km số 0 của phố núi Hà Giang là quãng đường 320 km. Tiếp đó để đến được điểm cực Bắc của Tổ quốc – Lũng Cú phải đi thêm xấp xỉ 150 km nữa. Cuộc hành trình đến 4 huyện miền núi thuộc tỉnh Hà Giang của nhóm phóng viên Autodaily có 5 thành viên. Lỉnh kỉnh những máy ảnh, quần áo, thực phẩm đi đường nhưng cả đội vẫn có được chỗ ngồi thoải mái mặc dù hàng ghế thứ ba của Fortuner chỉ dành để chất đồ.
Đường đồng bằng dường như không phải là nơi để Fortuner thử sức, đó thực sự là những giây phút tận hưởng của người ngồi bên trong. Chiếc xe đa dụng nhẹ nhàng lướt trên đường liên tỉnh. Giữ nguyên cần số ở chế độ D của hộp số tự động 4 cấp, Fortuner lao đi trên bộ lốp “béo” 265/65R17 phủ trên bộ vành hợp kim 17 inch 6 chấu kép. Xe có kích thước tổng thể (dài x rộng x cao) lần lượt là 4.733 x 1.840 x 1.850 (mm). Hàng ghế thứ hai có thể gập lại theo tỉ lệ 50:50 sang hai bên nên tăng thể tích khoang chứa đồ. 5 người ngồi trên chiếc xe đa dụng 7 chỗ với đủ thứ đồ tác nghiệp trong chuyến đi vẫn cảm thấy hết sức thoải mái.
Không bị cản trở bởi tiếng ồn và nhờ sự hỗ trợ từ hệ thống treo trước độc lập, tay đòn kép kết hợp thanh cân bằng và hệ thống treo sau liên kết 4 điểm, tay đòn bên, lò xo cuộn, lái xe không quá khó khăn để giữ tốc độ Fortuner đạt 80 km/giờ khi băng qua một vài đoạn đường dốc quanh co từ Tuyên Quang tới Hà Giang.
Mọi thông số vận hành được hiển thị chi tiết trên bảng đồng hồ dạng ống Optitron, giúp người lái có cảm giác yên tâm khi điều khiển cỗ máy dung tích 2.7 lít. Vô-lăng gật gù theo vị trí ngồi tích hợp nút điều khiển hệ thống âm thanh không chỉ giúp cho tư thế lái được thoải mái mà còn là chi tiết để ngón tay cái không bị nhàn rỗi trên cả đoạn đường dài.
Dừng chân nghỉ trưa ở thành phố Hà Giang, hành trình 320km đường chủ yếu là đồng bằng đã chứng minh được nhiều tiện ích bên trong của Fortuner. Đây cũng là chiếc xe chúng tôi đánh giá là hợp lý cho những chuyến đi dài.
Đi vào miền u tịch
Đoạn đèo từ Hà Giang đến Quản Bạ, 43 km, núi non đang mở ra cuộc thử thách sự liều lĩnh. Thung lũng Bắc Xum bên dưới đang bị những đám mây từ trên cổng trời cao ngút tràn xuống, trong phút chốc, đã trở thành một bể mây mù. Con đường dốc đứng, ngoằn ngoèo, len lỏi giữa trùng vây mây trời. Khoảng gần 20 km đường đèo khúc khuỷu như thế, hai bên đường chỉ có những ngôi nhà lặng lẽ, vắng bóng người, thỉnh thoảng tiếng mõ dê lóc cóc vọng từ những sườn núi hoang vắng.
Lên cao hơn, chiếc xe đi trên con đường đang tắm mình trong cả một biển sương trên lưng trừng núi. Giữa ban ngày mà tài xế phải bật đèn vàng để đi. Xe trước cách xe sau chỉ 10m đã không nhìn thấy nhau.
Cứ thế, hàng chục cây số xe đi trong mù sương, vượt thêm mấy con dốc, qua mấy khúc cua thót tim, chúng tôi đã lên đến cổng trời Quản Bạ nơi có độ cao 1.500m so với mực nước biển. Thị trấn Tam Sơn ẩn trong mây, dự định ngắm núi đôi của chúng tôi đã không thành hiện thực vì xung quanh chỉ những mây và mù, đành hẹn lúc trở về. Tiếc thì có tiếc vì không được đứng trên cổng trời, phóng tầm mắt ngắm Tam Sơn, ngắm những dải lụa mềm buộc quanh lưng những ngọn núi đá tai mèo hùng vĩ mà ta vẫn gọi là đường. Nhưng kì thực, lái xe đi trong miền u tịch, trong cái lạnh lẽo, hoang vắng của núi rừng cũng là một trải nghiệm thú vị.
Qua Quản Bạ vẫn còn sớm, chúng tôi quyết định chạy thẳng lên huyện Yên Minh trước khi trời tối. Dù đi nhiều, dù đã quen đường, nhưng chúng tôi vẫn bị cái cảm giác càng đi, càng thấy núi non hiểm trở và bất trắc. Đoạn Cháng Kìm, Bạch Đích, những ngọn đèo ôm núi tạo nhiều khúc cua gấp. Lên cao, nhìn lại, thấy như sợi thòng lọng thả giữa núi đồi.
Theo con đường Na Khê, bên dưới là dòng sông xanh với vực đá cao dựng sừng sững, những đoạn sương mù, khoảng hẫng giữa con đường bám vào vách núi và vách đá cao ngất, có cảm giác như đang chạy vào một cửa hang sâu mà chỉ có một hướng nhìn không ngợp là… nhìn lên vòm trời hẹp trên đầu. Trên đường, chỉ gặp vài người dân tộc Mông cõng những bó cây rừng hay đang lùa những bầy trâu đi dọc các sườn đồi hoang vắng… Tất cả, đều mờ ảo như một cảnh sắc trong những câu chuyện cổ tích.
Buổi tối ở Yên Minh đã không còn vắng vẻ, lúp xúp vài hàng quán như cách đây vài năm. Thị trấn nhỏ ở lưng núi giờ đã sôi động hơn. Dăm ba tiếng xì xồ của đoàn khách Pháp, tiếng gọi nhau của đám phượt xe máy, tiếng loa đập ì ùng của một hiệu âm thanh chuyên bán đồ Trung Quốc đã khiến Yên Minh không còn mộc mạc như xưa.
Đồng Văn bừng nắng
Sau một đêm nghỉ chân ở Yên Minh, chúng tôi lên đường đi Đồng Văn. Trời nắng đẹp, thời tiết đỡ giá lạnh hơn, mây mù cũng đã tan hết. Những ngọn núi đá trùng trùng điệp điệp, những cánh đồng đá trải dài bất tận thường ngày xám đen lạnh lẽo nay bỗng trở lên rực rỡ bởi màu hồng, trắng, vàng của hoa đào, hoa mận và hoa cải.
Chúng tôi như lạc vào một thế giới khác, thế giới của đá. Len lỏi giữa đá và đá là những con đường hiểm trở nhưng đẹp mê hồn. Nhiều khi một bên là núi đá, một bên là vực sâu lởm chởm, khó mà hình dung ra đấy lại là một con đường. Xuyên qua cao nguyên đá, thỉnh thoảng mới gặp một nóc nhà. Nhà cheo leo giữa vách núi, dựa vào núi và được bao quanh bởi những hàng rào đá xếp uốn lượn một cách khéo léo.
Thật ngạc nhiên là ở một nơi chỉ có đá và đá, khô cằn và cô quạnh, thế nhưng nhiều dân tộc thiểu số vẫn gắn mình với mảnh đất này. Người ta vẫn nhìn thấy sự sống qua những ngọn ngô xanh mướt, qua những ruộng cải chỉ vài m2 trồng xen với đá. Phải đến nơi cằn cỗi, thiếu đất và thiếu nước này mới thấy được hết sự khó khăn của đồng bào dân tộc vùng cao.
Liên tục những khúc cua tay áo, những đoạn đường đang sửa ngổn ngang ổ gà, những con dốc cao tới 10%. Trên con đường có nhiều núi cao, vực sâu với những khúc cua quanh co và đèo dốc, việc phải leo đèo, đổ dốc và vào cua liên tục diễn ra hầu hết chặng đường. Fortuner chinh phục từng đỉnh dốc cao một cách nhanh chóng với độ ổn định ngang của xe rất đáng tin cậy. Xe chạy ít rung lắc và luôn cân bằng, việc leo dốc diễn ra không mấy khó khăn. Do thiết kế với sát-xi rời, khoảng sáng gầm xe 220mm nên Fortuner có khả năng ứng phó rất tốt với những đoạn đường xấu, đuôi xe không bị hất ngược lên mỗi khi gặp ổ gà.
Ở những tình huống đổ dốc, nếu để số 2 thả trôi, không rà phanh thì xe sẵn sàng lao dốc với tốc độ 90 km/h. Tuy nhiên, để kiểm soát được điều đó, lái xe chỉ cần cài cần số ở chế độ số 1 hoặc 2 để kiểm soát tốc độ. Tốc độ đổ đèo trung bình là 60km/h với những con đường dốc quanh co liên tục từ Yên Minh về Quản bạ. Điều đó chứng tỏ khung gầm của Fortuner là chắc chắn, mặc dù trông vẻ bề ngoài của nó khá lênh khênh. Chính vì ưu điểm của chiếc xe khi vận hành trên đường đèo dốc mà chúng tôi không ngạc nhiên khi liên tục bắt gặp trên đường những chiếc Fortuner chạy ngược chiều hay xin vượt.
Vùng đất thiêng Lũng Cú
Rong ruổi theo những con đường lên tới tận đỉnh Lũng Cú – điểm cực Bắc của đất nước, chốc chốc lại bắt gặp một nhóm trẻ nô đùa. Có em nhoẻn miệng cười hở cả hàm răng sún gần hết, có em đứng nép bên vệ đường vẫy tay chào từ lúc thấy bóng xe đi đến cho tới khi khuất hẳn. Khuôn mặt nào cũng vậy, cứ đỏ ửng và căng lên vì lạnh. Trên những khuôn mặt ấy là những đôi mắt đen tròn đầy nghị lực. Với các em, việc cắp sách, cuốc bộ gần chục cây số đường núi đến trường là một cố gắng lớn mong thoát khỏi cái đói, cái nghèo.
Đường lên Lũng Cú, xe lăn bánh qua đất của người Mông vùng cao với những cái tên như Sín Lì, Ma Lé, Lũng Táo – những cái tên mới nghe đã thấy xa xôi, heo hút. Đường ở đây hẹp, cua liên tiếp, nhiều đá dăm và dốc cao.
Lúc này mới thấy hết được sự ưu việt của “người bạn đường” Fortuner. Động cơ Fotunner V công nghệ VVT-i với mô-men xoắn cực đại tại vòng tua cao đem lại lợi lớn cho Fortuner với những cung đường khó đi. Bên cạnh đó, gầm xe cao cũng giúp cho việc leo đèo hay đổ dốc trên con đường gập ghềnh nhiều ổ voi diễn ra nhẹ nhàng hơn. Trên cung đường có nhiều núi cao, vực sâu với những khúc cua quanh co và đèo dốc, việc phải leo đèo, đổ dốc và vào cua liên tục diễn ra hầu hết các chặng đường. Nhưng điều đó không thành vấn đề đối với Fortuner do hệ thống 2 cầu chủ động (4WD) với cần chuyển cầu được thiết kế giúp xe đạt được lực kéo lớn nhất trong mọi điều kiện địa hình.
Đường cứ uốn quanh hết ngọn núi này đến ngọn núi khác, khi lên thì như lên tới trời, khi xuống thì như xuống vực thẳm. Lái xe lúc này vần vô lăng không ngơi. Thi thoảng đoàn xe mới bắt gặp một bản làng, một cánh đồng hoa bạc hà dưới chân núi hay một vườn cải trổ hoa rộng mênh mông trải ra như thảm vàng dọc theo con đường. Đường khó đi thế nhưng cũng thơ mộng là thế.
Chúng tôi lên được đến cột cờ Lũng Cú thì trời cũng đã xế chiều. Những tia nắng hoàng hôn càng làm sắc cờ Tổ quốc thêm thắm đỏ. Cờ bay phần phật trong gió, người đứng dưới mà cảm thấy tự hào vì đang được có mặt ở vị trí thiêng liêng này.
Bước chân trở về
Trở về thị trấn miền núi Đồng Văn nghỉ ngơi, chúng tôi dự định sáng ngày thứ ba sẽ vòng sang Mèo Vạc rồi mới quay lại thành phố Hà Giang với hành trình khoảng 150km. Quãng đường về, vẫn còn có quá nhiều điều gây ấn tượng trong tôi về vùng đất này. Hình ảnh sông Nho Quế vẫn xanh màu xanh muôn thưở, ẩn hiện trong mây khi đứng trên đỉnh Mã Pí Lèng phóng tầm mắt xuống. Hình ảnh một em bé dân tộc lấm lem, một tay cầm đèn pin, một tay cầm cuốc, đi ra từ mỏ quặng Mậu Duệ lộ thiên chứa antimon. Hình ảnh của núi non trùng điệp, kì vĩ đến lạ thường. Hình ảnh một anh chàng say rượu ngủ vắt vẻo trên lưng ngựa sau phiên chợ sáng… Tất cả cứ như trong một bức tranh mà ở đó vẻ đẹp của thiên nhiên và sự giản dị của con người quyện vào nhau.
Thêm một chuyến đi để lại được hiểu hơn về địa danh, con người miền núi, hiểu hơn về người bạn đồng hành mới Fortuner. Thêm một chuyến đi để trở về lại nuối tiếc, để hy vọng lần sau lại được tiếp tục những cuộc hành trình.
Autodaily Team (Theo PL&XH)
Đã có cả thảy 6 lần chúng tôi đến với 4 huyện vùng cao của Hà Giang. Những cái tên nghe heo hút xa lạ như Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn, Mèo Vạc giờ thấy gần gũi quen thuộc nhường nào. Là một ekip chuyên thử xe và viết về xe, chúng tôi đã có dịp ngồi sau tay lái của những Ford Escape, Mercedes GLK, những Ranger, Hilux hay Nissan Navara… Mỗi chuyến đi là một trải nghiệm mới. Mỗi chuyến đi là một khám phá mới về những “người bạn đồng hành”.
Toyota Fortuner là dòng thể thao đa dụng 7 chỗ, động cơ xăng có dung tích 2.7 lít, 4WD. Chừng đó thôi cũng đủ khiến chúng tôi lựa chọn chiếc xe này trong cuộc hành trình qua nhiều loại địa hình như vùng núi Hà Giang.
Những phút giây tận hưởng
Chúng tôi rời Hà Nội trong cái giá buốt của mùa đông vẫn còn rơi rớt lại. Cái lạnh thấu xương đúng đợt mưa phùn triền miên ở miền Bắc chẳng ngăn được những trái tim nóng hổi, những đôi chân muốn bước tới. Từ Hà Nội chạy dọc theo quốc lộ số 2, qua Vĩnh Phúc, Phú Thọ, Tuyên Quang, hướng lên km số 0 của phố núi Hà Giang là quãng đường 320 km. Tiếp đó để đến được điểm cực Bắc của Tổ quốc – Lũng Cú phải đi thêm xấp xỉ 150 km nữa. Cuộc hành trình đến 4 huyện miền núi thuộc tỉnh Hà Giang của nhóm phóng viên Autodaily có 5 thành viên. Lỉnh kỉnh những máy ảnh, quần áo, thực phẩm đi đường nhưng cả đội vẫn có được chỗ ngồi thoải mái mặc dù hàng ghế thứ ba của Fortuner chỉ dành để chất đồ.
Đường đồng bằng dường như không phải là nơi để Fortuner thử sức, đó thực sự là những giây phút tận hưởng của người ngồi bên trong. Chiếc xe đa dụng nhẹ nhàng lướt trên đường liên tỉnh. Giữ nguyên cần số ở chế độ D của hộp số tự động 4 cấp, Fortuner lao đi trên bộ lốp “béo” 265/65R17 phủ trên bộ vành hợp kim 17 inch 6 chấu kép. Xe có kích thước tổng thể (dài x rộng x cao) lần lượt là 4.733 x 1.840 x 1.850 (mm). Hàng ghế thứ hai có thể gập lại theo tỉ lệ 50:50 sang hai bên nên tăng thể tích khoang chứa đồ. 5 người ngồi trên chiếc xe đa dụng 7 chỗ với đủ thứ đồ tác nghiệp trong chuyến đi vẫn cảm thấy hết sức thoải mái.
Không bị cản trở bởi tiếng ồn và nhờ sự hỗ trợ từ hệ thống treo trước độc lập, tay đòn kép kết hợp thanh cân bằng và hệ thống treo sau liên kết 4 điểm, tay đòn bên, lò xo cuộn, lái xe không quá khó khăn để giữ tốc độ Fortuner đạt 80 km/giờ khi băng qua một vài đoạn đường dốc quanh co từ Tuyên Quang tới Hà Giang.
Mọi thông số vận hành được hiển thị chi tiết trên bảng đồng hồ dạng ống Optitron, giúp người lái có cảm giác yên tâm khi điều khiển cỗ máy dung tích 2.7 lít. Vô-lăng gật gù theo vị trí ngồi tích hợp nút điều khiển hệ thống âm thanh không chỉ giúp cho tư thế lái được thoải mái mà còn là chi tiết để ngón tay cái không bị nhàn rỗi trên cả đoạn đường dài.
Dừng chân nghỉ trưa ở thành phố Hà Giang, hành trình 320km đường chủ yếu là đồng bằng đã chứng minh được nhiều tiện ích bên trong của Fortuner. Đây cũng là chiếc xe chúng tôi đánh giá là hợp lý cho những chuyến đi dài.
Đi vào miền u tịch
Đoạn đèo từ Hà Giang đến Quản Bạ, 43 km, núi non đang mở ra cuộc thử thách sự liều lĩnh. Thung lũng Bắc Xum bên dưới đang bị những đám mây từ trên cổng trời cao ngút tràn xuống, trong phút chốc, đã trở thành một bể mây mù. Con đường dốc đứng, ngoằn ngoèo, len lỏi giữa trùng vây mây trời. Khoảng gần 20 km đường đèo khúc khuỷu như thế, hai bên đường chỉ có những ngôi nhà lặng lẽ, vắng bóng người, thỉnh thoảng tiếng mõ dê lóc cóc vọng từ những sườn núi hoang vắng.
Lên cao hơn, chiếc xe đi trên con đường đang tắm mình trong cả một biển sương trên lưng trừng núi. Giữa ban ngày mà tài xế phải bật đèn vàng để đi. Xe trước cách xe sau chỉ 10m đã không nhìn thấy nhau.
Cứ thế, hàng chục cây số xe đi trong mù sương, vượt thêm mấy con dốc, qua mấy khúc cua thót tim, chúng tôi đã lên đến cổng trời Quản Bạ nơi có độ cao 1.500m so với mực nước biển. Thị trấn Tam Sơn ẩn trong mây, dự định ngắm núi đôi của chúng tôi đã không thành hiện thực vì xung quanh chỉ những mây và mù, đành hẹn lúc trở về. Tiếc thì có tiếc vì không được đứng trên cổng trời, phóng tầm mắt ngắm Tam Sơn, ngắm những dải lụa mềm buộc quanh lưng những ngọn núi đá tai mèo hùng vĩ mà ta vẫn gọi là đường. Nhưng kì thực, lái xe đi trong miền u tịch, trong cái lạnh lẽo, hoang vắng của núi rừng cũng là một trải nghiệm thú vị.
Qua Quản Bạ vẫn còn sớm, chúng tôi quyết định chạy thẳng lên huyện Yên Minh trước khi trời tối. Dù đi nhiều, dù đã quen đường, nhưng chúng tôi vẫn bị cái cảm giác càng đi, càng thấy núi non hiểm trở và bất trắc. Đoạn Cháng Kìm, Bạch Đích, những ngọn đèo ôm núi tạo nhiều khúc cua gấp. Lên cao, nhìn lại, thấy như sợi thòng lọng thả giữa núi đồi.
Theo con đường Na Khê, bên dưới là dòng sông xanh với vực đá cao dựng sừng sững, những đoạn sương mù, khoảng hẫng giữa con đường bám vào vách núi và vách đá cao ngất, có cảm giác như đang chạy vào một cửa hang sâu mà chỉ có một hướng nhìn không ngợp là… nhìn lên vòm trời hẹp trên đầu. Trên đường, chỉ gặp vài người dân tộc Mông cõng những bó cây rừng hay đang lùa những bầy trâu đi dọc các sườn đồi hoang vắng… Tất cả, đều mờ ảo như một cảnh sắc trong những câu chuyện cổ tích.
Buổi tối ở Yên Minh đã không còn vắng vẻ, lúp xúp vài hàng quán như cách đây vài năm. Thị trấn nhỏ ở lưng núi giờ đã sôi động hơn. Dăm ba tiếng xì xồ của đoàn khách Pháp, tiếng gọi nhau của đám phượt xe máy, tiếng loa đập ì ùng của một hiệu âm thanh chuyên bán đồ Trung Quốc đã khiến Yên Minh không còn mộc mạc như xưa.
Đồng Văn bừng nắng
Sau một đêm nghỉ chân ở Yên Minh, chúng tôi lên đường đi Đồng Văn. Trời nắng đẹp, thời tiết đỡ giá lạnh hơn, mây mù cũng đã tan hết. Những ngọn núi đá trùng trùng điệp điệp, những cánh đồng đá trải dài bất tận thường ngày xám đen lạnh lẽo nay bỗng trở lên rực rỡ bởi màu hồng, trắng, vàng của hoa đào, hoa mận và hoa cải.
Chúng tôi như lạc vào một thế giới khác, thế giới của đá. Len lỏi giữa đá và đá là những con đường hiểm trở nhưng đẹp mê hồn. Nhiều khi một bên là núi đá, một bên là vực sâu lởm chởm, khó mà hình dung ra đấy lại là một con đường. Xuyên qua cao nguyên đá, thỉnh thoảng mới gặp một nóc nhà. Nhà cheo leo giữa vách núi, dựa vào núi và được bao quanh bởi những hàng rào đá xếp uốn lượn một cách khéo léo.
Thật ngạc nhiên là ở một nơi chỉ có đá và đá, khô cằn và cô quạnh, thế nhưng nhiều dân tộc thiểu số vẫn gắn mình với mảnh đất này. Người ta vẫn nhìn thấy sự sống qua những ngọn ngô xanh mướt, qua những ruộng cải chỉ vài m2 trồng xen với đá. Phải đến nơi cằn cỗi, thiếu đất và thiếu nước này mới thấy được hết sự khó khăn của đồng bào dân tộc vùng cao.
Liên tục những khúc cua tay áo, những đoạn đường đang sửa ngổn ngang ổ gà, những con dốc cao tới 10%. Trên con đường có nhiều núi cao, vực sâu với những khúc cua quanh co và đèo dốc, việc phải leo đèo, đổ dốc và vào cua liên tục diễn ra hầu hết chặng đường. Fortuner chinh phục từng đỉnh dốc cao một cách nhanh chóng với độ ổn định ngang của xe rất đáng tin cậy. Xe chạy ít rung lắc và luôn cân bằng, việc leo dốc diễn ra không mấy khó khăn. Do thiết kế với sát-xi rời, khoảng sáng gầm xe 220mm nên Fortuner có khả năng ứng phó rất tốt với những đoạn đường xấu, đuôi xe không bị hất ngược lên mỗi khi gặp ổ gà.
Ở những tình huống đổ dốc, nếu để số 2 thả trôi, không rà phanh thì xe sẵn sàng lao dốc với tốc độ 90 km/h. Tuy nhiên, để kiểm soát được điều đó, lái xe chỉ cần cài cần số ở chế độ số 1 hoặc 2 để kiểm soát tốc độ. Tốc độ đổ đèo trung bình là 60km/h với những con đường dốc quanh co liên tục từ Yên Minh về Quản bạ. Điều đó chứng tỏ khung gầm của Fortuner là chắc chắn, mặc dù trông vẻ bề ngoài của nó khá lênh khênh. Chính vì ưu điểm của chiếc xe khi vận hành trên đường đèo dốc mà chúng tôi không ngạc nhiên khi liên tục bắt gặp trên đường những chiếc Fortuner chạy ngược chiều hay xin vượt.
Vùng đất thiêng Lũng Cú
Rong ruổi theo những con đường lên tới tận đỉnh Lũng Cú – điểm cực Bắc của đất nước, chốc chốc lại bắt gặp một nhóm trẻ nô đùa. Có em nhoẻn miệng cười hở cả hàm răng sún gần hết, có em đứng nép bên vệ đường vẫy tay chào từ lúc thấy bóng xe đi đến cho tới khi khuất hẳn. Khuôn mặt nào cũng vậy, cứ đỏ ửng và căng lên vì lạnh. Trên những khuôn mặt ấy là những đôi mắt đen tròn đầy nghị lực. Với các em, việc cắp sách, cuốc bộ gần chục cây số đường núi đến trường là một cố gắng lớn mong thoát khỏi cái đói, cái nghèo.
Đường lên Lũng Cú, xe lăn bánh qua đất của người Mông vùng cao với những cái tên như Sín Lì, Ma Lé, Lũng Táo – những cái tên mới nghe đã thấy xa xôi, heo hút. Đường ở đây hẹp, cua liên tiếp, nhiều đá dăm và dốc cao.
Lúc này mới thấy hết được sự ưu việt của “người bạn đường” Fortuner. Động cơ Fotunner V công nghệ VVT-i với mô-men xoắn cực đại tại vòng tua cao đem lại lợi lớn cho Fortuner với những cung đường khó đi. Bên cạnh đó, gầm xe cao cũng giúp cho việc leo đèo hay đổ dốc trên con đường gập ghềnh nhiều ổ voi diễn ra nhẹ nhàng hơn. Trên cung đường có nhiều núi cao, vực sâu với những khúc cua quanh co và đèo dốc, việc phải leo đèo, đổ dốc và vào cua liên tục diễn ra hầu hết các chặng đường. Nhưng điều đó không thành vấn đề đối với Fortuner do hệ thống 2 cầu chủ động (4WD) với cần chuyển cầu được thiết kế giúp xe đạt được lực kéo lớn nhất trong mọi điều kiện địa hình.
Đường cứ uốn quanh hết ngọn núi này đến ngọn núi khác, khi lên thì như lên tới trời, khi xuống thì như xuống vực thẳm. Lái xe lúc này vần vô lăng không ngơi. Thi thoảng đoàn xe mới bắt gặp một bản làng, một cánh đồng hoa bạc hà dưới chân núi hay một vườn cải trổ hoa rộng mênh mông trải ra như thảm vàng dọc theo con đường. Đường khó đi thế nhưng cũng thơ mộng là thế.
Chúng tôi lên được đến cột cờ Lũng Cú thì trời cũng đã xế chiều. Những tia nắng hoàng hôn càng làm sắc cờ Tổ quốc thêm thắm đỏ. Cờ bay phần phật trong gió, người đứng dưới mà cảm thấy tự hào vì đang được có mặt ở vị trí thiêng liêng này.
Bước chân trở về
Trở về thị trấn miền núi Đồng Văn nghỉ ngơi, chúng tôi dự định sáng ngày thứ ba sẽ vòng sang Mèo Vạc rồi mới quay lại thành phố Hà Giang với hành trình khoảng 150km. Quãng đường về, vẫn còn có quá nhiều điều gây ấn tượng trong tôi về vùng đất này. Hình ảnh sông Nho Quế vẫn xanh màu xanh muôn thưở, ẩn hiện trong mây khi đứng trên đỉnh Mã Pí Lèng phóng tầm mắt xuống. Hình ảnh một em bé dân tộc lấm lem, một tay cầm đèn pin, một tay cầm cuốc, đi ra từ mỏ quặng Mậu Duệ lộ thiên chứa antimon. Hình ảnh của núi non trùng điệp, kì vĩ đến lạ thường. Hình ảnh một anh chàng say rượu ngủ vắt vẻo trên lưng ngựa sau phiên chợ sáng… Tất cả cứ như trong một bức tranh mà ở đó vẻ đẹp của thiên nhiên và sự giản dị của con người quyện vào nhau.
Thêm một chuyến đi để lại được hiểu hơn về địa danh, con người miền núi, hiểu hơn về người bạn đồng hành mới Fortuner. Thêm một chuyến đi để trở về lại nuối tiếc, để hy vọng lần sau lại được tiếp tục những cuộc hành trình.
Autodaily Team (Theo PL&XH)